Tản văn
XEM HÌNH
Hình mô xem lại thật là hay
Ngỡ lớp học trò mấy năm nay
Mấy chú xem chừng rất đạo mạo
Các nàng áo trắng thướt tha bay
Anh kia lấp ló thư muốn gửi
Chị nọ tươi cười chắc đợi ai
Việt-Hán lớp mình ngày xưa cũ
Mơ màng tưởng mới tháng nào đây!
(Hà Nguyên Tường)
Tuần trước bạn Huệ Tâm đã post một số hình của hai khóa Lương Văn Can & Huỳnh Thúc Kháng lên mạng. Xem hình, đặc biệt là hình của lớp Việt Hán khóa Lương Văn Can mà mình rất xúc động nên mới có những dòng thơ trên. Nhưng làm xong mới thấy nó thiếu thiếu như thế nào đấy. Nghĩ ngợi một hồi mới thấy, à, thì ra chỉ với tám câu năm sáu chữ gò bó vần luật bằng trắc, niêm đối thì không thể nói gì được hết, nên đành phải viết thêm mấy dòng văn xuôi này.
Quả thật, xem lại hình của lớp Việt - Hán mình chụp với cụ Tường mà không khỏi bâng khuâng. Đúng như cảm nghĩ của mình qua bài thơ, đây là hình của một lớp sinh viên đại học khoa sư phạm, tương lai là những thầy cô giáo trung học đệ nhị cấp, mà trông như hình của một lớp học sinh trung học ngày nào.Các cô toàn là áo dài trắng thướt tha đang ríu rít nói chuyện với nhau rất tự nhiên, chụp hình mà quên hướng mặt về ống kính. Cách cách Huệ Tâm - thì như bạn tự nhận xét - thì đang cười toe toét như đang sung sướng vì được chụp hình, còn Kim Quỳ thì không biết tại sao lại có vẻ trầm ngâm - chắc là đang nhớ đến ai?! Phía cánh nam, thì hầu như chàng nào cũng tỏ ra sung sướng, tư thế đằng trước nhìn, sẵn sàng để được ghi hình thật rõ. Vậy mà, cũng có một chàng ngồi thần người ra, tay thì đang lăm le một cái gì - hình như là một lá thư đang chuẩn bị gửi cho cô nào? (Xin nói nhỏ, đây là tác giả của bài viết này hồi đó!)
<!--[if !vml]--><!--[endif]-->
Hồi đó mình không để ý lắm, nhưng bây giờ xem lại hình cũ, mình mới chợt nhận ra, lớp mình thật dễ thương, nam thanh nữ tú, bạn nào cũng đẹp trai,xinh gái. Vậy mà sau bốn năm cùng chung lớp,không có cặp nào dính đôi với nhau suốt đời. “Nữ nhân hướng ngoại”, con gái thì có thể chấp nhận được, nhưng đám con trai “hướng nội” thì chẳng có anh nào làm nên trò trống gì trong sự nghiệp tán tỉnh bạn cùng lớp cả, dù là có đẹp trai như Võ Sĩ Quý, Lê Bá Văn, thông minh học giỏi như Ngô Sửu hay cao ráo như Nguyễn Văn Cam, dáng dấp trí thức như Hồ Đăng Đức.v.v. Đúng là cánh con trai của lớp là những kẻ tội đồ đáng bêu tên, xử trảm. Trong tay, à xin lỗi, bên cạnh, trong vườn nhà, đã có rất nhiều hoa quốc sắc thiên hương vậy mà các anh đã…, các anh đã: ”Trèo lên cây bưởi hái hoa / Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân…”, để đến lúc “Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc / Em có chồng rồi, anh tiếc lắm thay…”
Ngày trước khi đang còn là học sinh ở hai trường Đồng Khánh và Quốc Học, nhiều anh chị lớp đệ nhị, đệ nhất đã gắn bó với nhau trên chuyến đò ngang Thừa Phủ, hoặc trong những giờ phút ra chơi của hai trường khác nhau (Xin chép mấy câu trong một bài thơ trên mạng):
Người chi mô mà lạ rứa hí
Giờ ra chơi cứ ngó miết người ta
Và reo lên khi thoáng thấy đi qua
Tụi bạn tưởng có răng rồi mới rứa
Thôi từ đây không nhìn qua đó nữa
Để anh chàng đứng mãi hành lang
Ngâm nga câu yêu hoa cúc có vàng
Và mơ mộng rồi tập làm thi sĩ…
VÔ DANH
Vậy mà đến lúc hội tụ cùng chung một mái trường Sư phạm, một lớp học, các anh chẳng làm được gì cả!
Xem lại hình, xem kỷ, có một chút buồn lại dâng lên. Hình chụp cả lớp nhưng chỉ có 21 bạn, nghĩa là còn bảy bạn trốn chụp hình. Người đã mất hoặc ở xa thì vẫn còn thấy đó, nhưng người ở trong nước thì chẳng thấy mô. Chao ôi, thật buồn!
Đầu năm nay, HT có bài thơTặng hoa đời. Đọc bài thơ nhân dịp viết tản văn này, mình cũng cố gắng họa lại cho vui lòng kẻ đã có thơ. Sau đây mình xin chép cả hai bài xướng và họa để các bạn đọc cho vui .
TẶNG HOA ĐỜI
Người gửi cho đời những đóa hoa
Hoa xanh, hoa tím, lẫn hoa cà
Bông hồng, cúc trắng, sen thơm ngát
Lan đỏ, huệ vàng, quì rực hoa
Ai thích hoa nào xin cứ nhận
Khen chê chỉ tổn mối giao hòa
Ở đời mong gặp người nhân hậu
Che chở, yêu thương sống thật thà!
Huyền Tôn Nữ Huệ-Tâm
Đà Nẵng, 25.3.2013
Bài họa (của Hà Nguyên Tường):
VƯỜN HOA CỦA LỚP
Vườn nhà của lớp có nhiều hoa
Đủ cả hoa thơm lẫn tím cà
Mai trắng, mai vàng hoa tứ quý
Dã quỳ, huệ đỏ ngát hương hoa
Nâng niu ai giữ tình muôn thuở
Ngấp nghé lòng ai đã muốn hòa
Xanh biếc tầm xuân nay hối tiếc
Hữu tình chẳng nói, thật và thà !
Gia Lai, 29/6/2013
Hà Nguyên Tường (Hà Văn Lộc)
Mới đó mà đã 45 năm trôi qua. Nhanh thật, nhanh thật ! Tất cả các bạn hiện nay đều đang xấp nghỉ tuổi "cổ lai hi", người còn, kẻ mất, có người đang tha hương ở những phương trời xa. May mắn nhờ có công nghệ thông tin hiện đại nên các bạn cũng có thể gần gũi nhau, thăm hỏi nhau và thấy mặt nhau. Có điều, nay xem hình của các bạn hiện tại, khó mà nhận ra hình ảnh của các anh, các chị ngày xưa trong hình cũ. Thôi thì đó cũng chính là quy luật của thời gian.
Hy vong sang năm 2014, chúng ta sẽ gặp nhau đông đủ ở "thành phố buồn" Đà Lạt như đã dự định. Mình đang chờ ngày đó. Chắc hai bạn chủ nhà đã sẵn sàng?