Thu tưởng
Từ ấy lâu rồi tôi vẫn nhớ,
vào mùa thu đến lá vàng rơi
Dáng ai thanh nhã chiều đi học,
chim hót theo em mỗi bước chân
Xạc xào lá rụng, hồn xao xuyến
Thoáng mắt nhìn nhau dáng thẹn thùng
Rồi cứ thế, mỗi chiều đi học
vẫn lặng nhìn em chẳng nói gì
Tên em là chi, nào hay nhỉ?
Ngày lại ngày mơ mộng đón, đưa em...
Mà có lẽ em ơi nào hay nhỉ?
Có kẻ si tình, say lắm một vần thơ
yêu đơn phương ngơ ngẩn, mong chờ
Và chỉ biết ngắm nhìn từ xa ai đi lại
Sao chẳng chung trường tôi tiếp bước chân em?!
Ôi tình yêu ấy thơ ngây, trong trắng quá!
Màu áo thư sinh thuở học trò
Dù tháng năm qua - Em ơi nào quên được
hình dáng yêu kiều mãi khắc ghi…
Chiều nay thu lại về,
trường xưa qua lối cũ,
trong lòng tôi xao xuyến,
tiếc nhớ chuyện ngày xưa.
1976
Huế mảnh môi hồng
Huế ơi ta nhớ Huế!
Nhớ cầu Tràng Tiền chiều chủ nhật
Nhớ Trần Cao Vân yêu dấu xa xưa
Nhớ con đường Lê Văn Duyệt
Nhớ phượng nở hồng tha thiết Hàm Nghi
Ta nhớ, tiếng mưa rơi một chiều thu ủ rũ
Lá bàng rơi, rơi rụng trước hàng hiên
Nhớ bóng ai qua dáng mảnh môi hồng
Ôi khoảnh khắc đầu tiên tâm hồn ta xao động
Ta vẫn nhớ! Bao đêm trường ta nhớ
Huế thân thương dáng mảnh môi hồng.
1976
Tình người Huế xa
Áo em tím sắc chiều say,
bài thơ Huế ngọt nghiêng tay đợi người
Người đi xứ lạ, chiều rơi
giữa đời quạnh quẽ chơi vơi nỗi lòng
Đi đâu dâu bể phong trần,
đêm nằm gió hú bâng khuâng nhớ về...
Huế ơi! Lăng tẩm, làng quê
Nhớ chuông Thiên Mụ tái tê muôn chiều
Người xa ôm bóng tịch liêu,
ôm vầng trăng lạnh giọt nhiều sương sa
Hiểu cho tình Huế phương xa,
nhớ về Đập Đá, nhớ qua làng Sình
Nhớ trăng soi bóng Hoàng Thành
Nhớ mưa Bến Ngự... cũng đành nhớ thôi
Lòng đau, dạ cũng bồi hồi
Huế ơi thương lấy những người con xa
Đi đâu cũng nhớ quê nhà
Tình yêu riêng Huế mặn mà chẳng phai.
31.12.2002
Em về
Em về nắng sớm pha sương
Dẫm lên xác phượng mà thương học trò
Em về ướt nhẹ câu hò
Quẩy tình mấy nhịp con đò xa xăm
Em về phố dậy từng căn
Giận hờn, trách móc - chừ răng mới về?
Em về gom sợi tóc thề
Khâu lên ký ức tình quê duyên nghèo
Em về vá những bọt bèo
Dạt xô lên tận đỉnh đèo phù du
Em về đắp lại mùa thu
Ủ tình là chín, vàng thu đợi người
Em về roi rói giọng cười
Em đi lâu rứa mà người vẫn xinh
Em về trưa nắng Ngự Bình
Chiều mưa An Cựu... thật tình vì anh!
2006
chạng vạng tím dòng Hương
Huế tháng ba
Sông Hương co ro thuyền neo bến
Lữ hành nhón chân buốt nỗi niềm xưa
Người sang sông, nắng đẹp như thơ
Róc rách! Róc rách!
Hoan hỉ, hoàn hoan hỉ...
Huế tháng ba
Con sông chừ lẳng lặng dưới mưa
Tình nhân hởi - cà phê đắng chát?
Một mình ta khoáy cả bầu xưa
tí tách! Lá chùng, mưa ảo não
Có ai qua, rưng rức nhớ mà cay
Xòe tay hứng giọt mắt trời,
lạnh! Lạnh! Chỗ ngồi cũng lạnh
Đùng đục, âm vang nghe có lời ong bướm
Ngây ngô tìm - chạng vạng tím dòng Hương.
30.03.2011
Đâu phải chỉ mình em
Đâu phải chỉ mình em đi trong buổi sáng,
dáng co ro và đôi má ửng hồng
Đâu phải dốc Vĩnh Lợi nghiêng dài, chỉ một mình anh dõi bóng,
áo em bay trắng Huế mù sương
Sinh nữ ơi! Chẳng là của nhau mà sao nhớ thế?
Nội Thành xôn xao guốc mộc âm vang
Để tiếng lòng anh thảng thốt, ngỡ ngàng
giữa Huế thơ, mộng mị má hồng - mắt - môi sinh nữ
Mơ về em - mơ về em mỗi bước đi, về...
Đâu phải thời gian làm mờ đi nhung nhớ, chiếc nón bài thơ, dáng nhỏ em cười
Chúm chím thôi mà trái tim anh còn co ro, thổn thức
Vô tình nhìn? Chết điếng đến tận hôm nay!
Đâu phải thời gian, người đi không trở lại, con đường xưa một nắng mai gầy
Tìm ơ hờ nẻo cũ - ô hay!
Mắt lúng liếng đời nay đi học, đội tùm lum lắm thứ trên đầu
Khẩu trang bịt mồm vá miệng. Áo dài ngầu, vất vưởng trước sau
Môi hồng còn đâu? Nhớ Huế mưa ngâu...
Ta lặng lẽ bên Ngọ Môn tất bật,
nhặt bông hoa, hương còn thơm đã vội lìa cành
Ta lặng lẽ đi trên con đường Đoàn Thị Điểm,
hàng phượng già nua còn nhớ cố nhân?
Mắt ai cười in dấu Hiển Nhơn
Lúng liếng! Lúng liếng! Ta đa tình sống dở đến hôm nay...
Đâu phải dốc nghiêng dài - Pleiku, mình em buổi sáng,
đi trong sương, cầm nhánh phượng trên tay
Đỏ rực, ảo mờ, mặt trời vừa nhú
Môi cong lên - nét Huế kiêu kỳ.
01.04.2011
Viết tặng nữ sinh trường Nữ trung học Thành Nội Huế