TƯỞNG NHỚ XUÂN AN - Thơ của HN Trương Thìn.
TƯỞNG NHỚ XUÂN AN
Sáng nay, mình chỉ uống cà phê một mình
Từ nay thiếu vắng một người : Xuân An
Xuân An lại bắt đầu một chuyến viễn du
Chẳng biết bao giờ trở lại
Để cùng bạn bè
Lại uống tách cà phê buổi sáng
Tách cà phê bụi
Để nhớ một đời bụi bặm bên đường
Ôm đàn ca hát
Xuân An hàn vi suốt cả đời
Dường như Xuân An lấy cái khổ làm vui
Dường như có khi lạnh, có khi đói
Và ca hát cho ấm lại
Và đàn cho quên đi
Và cuộc sống là để sáng tác, để ca hát
Cuộc đời là để ca hát, để sáng tác
Ôi nốt nhạc của An,
Ca từ của An,
Giọng hát của An…
Nghe da diết Huế chịu không nổi!
Bây giờ anh nói lời tạm biệt
Và đi về đâu hởi An
Khi anh nằm xuống, Anh lắng xuống
Thì chỉ còn nước trong,
Chỉ còn thanh khí
Chỉ còn tâm hồn trong xanh
Mãi mãi loanh quanh đâu đó
Hát nữa đi anh,
Với tầng số rất lạ, rất mới cho một cuộc đời mới
Tưởng nhớ Xuân An
25-10-2007
Trương Thìn