Sao nhớ thế những chiều xứ Huế
Con đường xanh rợp mát hàng cây
Gió thì thào tình tự tháng ngày
trên vòm cây, nhẹ bay tà áo trắng
Em biết không một chiều như thế
Anh đã yêu Huế hai phần
Huế một phần- Huế chẳng riêng anh
Anh yêu Huế xanh ngần dòng sông chảy,
giọng đò đưa mái đẫy, câu thơ
Bao đền đài lăng tẩm như mơ
Chiều buông sương Huế ảo mờ tranh vẽ...
Và một phần em ơi có phải?
Ánh mắt em lặng lẽ nói bao điều
xao xuyến hồn anh, là lạ buổi chiều
Chiều ngập nắng cần không, anh có biết?
Chỉ cần em- Huế của riêng anh...
Huế riêng anh- xin nhé chỉ riêng anh
Còn Huế đó- muôn đời, muôn người vẫn thế
Mái tóc hương bay ngần ngại một điều,
vì em đó yêu kiều từ đâu tới?
Nhớ! Sao nhớ thế những chiều xứ Huế
Có em yêu- anh yêy Huế hai phần./.
1989