VU LAN, NHỚ MẠ!
Sắp tuổi cổ lai hy vẫn xót lòng khi cài hoa hồng trắng
Nỗi đớn đau khi nhớ mẹ đã đi xa
“Bát canh ngon, chén cơm dẻo thơm, dĩa bánh nậm, bánh bèo lặng lẽ” (x)
Một mình con còn lại với những ngày qua
Ba chẳng ở nhà, chỉ một mình mẹ
Ôn mệ già và đàn con dại
Đôi vai gầy, gánh hai thúng nặng trên vai
Sáng Cồn Trưa, chiều Cồn Rấy cho kịp vụ ,kịp thời
Chiếc áo lá tơi bốn mùa trên lưng mẹ
Hết cấy rồi gặt, hết vụ hè thu lại đến đông xuân
“Tháng sáu nước sôi, cua ngoi lên bờ, mẹ mình xuống ruộng” (xx)
Chưa hết ruộng sâu lại lên đồng cạn
Cuốc vồng khoai sắn, vun luống cà, luống ớt
Gánh phân tro bếp, lại kĩu kịt trên vai
Đàn con trẻ vẫn vô tư ăn học
Ôn mệ già có biết cũng nhìn lơ
Mẹ vẫn vui, vẫn cười cùng con cháu
Cùng bạn cấy, tiếng hò nghe vang vọng mãi lúc chiều buông
Chúng con lớn, người Nam kẻ Bắc vì cuộc sống
Kẻ đã vội theo ông bà về thế giới bên kia
Thương mẹ già còm cõi lúc hoàng hôn
Bệnh tai biến, mẹ cuối đời khổ cực
Bây giờ
Mẹ đã về bên kia thế giới
Gặp tổ tiên, ông bà, ba và chú Ánh
Lũ chúng con ở lại với bao nỗi xót thương
Căn nhà xưa, từ nay im ắng
Vắng tiếng cười, hơi thở của mẹ già
Nhang khói hàng ngày chẳng còn ai chăm sóc
Lá trong vườn vô tình rơi khẽ
Trên thềm nhà với nắng chiều thu.
Mùa Vu Lan Giáp Ngọ 2014
Hà Nguyên Tường
(x) : Chữ dùng của bạn Huệ Tâm trong bài thơ Mẹ ơi ! Vu Lan về.
(xx) : Mượn ý thơ Trần Đăng Khoa