Bài 1
TRUNG THU XỨ NGƯỜI
Đêm nay, nhìn ánh trăng tròn,
ba kêu con lại để con cùng nhìn!
Con nghe, sao vẫn làm thinh
cho ba cảm thấy lòng mình xót xa?
Mẹ con chạy lại ôm ba,
cảm thông dưới ánh trăng ngà Trung Thu!
Bỗng nhiên, ba thấy trăng lu...
Con ơi, đâu phải mây mù che ngang!
Nhìn trăng, lệ chảy hai hàng...
Trung Thu làm nhớ xóm làng, Quê Hương...
Nhìn con, ba chạnh xót thương
vì con chưa thấy Quê Hương lần nào!
Con ba chưa hiểu ca dao,
chưa nghe ruộng lúa rì rào đêm trăng...
Con ba chưa biết Đền, Lăng,
Chùa Hương, Thiên Mụ, đồng bằng Cửu Long...
Đêm nay, ngồi ở bên song,
nhìn trăng đất khách, lại mong ngày về!
Thời gian đằng đẵng, lê thê...
Bao thu, mưa cũng dầm dề nơi đây!
Trung Thu 1999
Phan văn Phước
(Bài thơ làm khi các con chưa về thăm Quê Hương.)
Bài 2
TRĂNG YÊU NƯỚC VIỆT
Trăng là hoa hậu quê ta
Nên trăng được gọi ''Hằng Nga'' giữa trời!
Ánh trăng tỏa sáng muôn nơi
Cho nên được tặng những lời dễ thương!
Trăng vào len lén soi gương
E dè tắm nước sông Hương hữu tình...
Trăng leo lên ngọn trúc xinh
Nằm mơ trên mái chùa, đình, miếu, lăng...
Ba miền nước Việt yêu trăng
Trẻ con cũng gọi: ''Chị Hằng xuống chơi!''
Trăng không từ khướt lời mời
Nên trăng ghé đến mọi nơi, mọi nhà!
Trăng treo ở ngọn cây đa
Đem theo ''chú-Cuội-người-nhà'' của trăng!
Trăng nghe người đọc thơ văn:
''Ô kìa chị Nguyệt...'' khiến trăng mỉm cười
Trăng không mắc cở, hổ ngươi
Khi ''nằm sóng soải'' đợi người ''gió đông''!
Tuổi trăng mười sáu chưa chồng!
Trăng già chẳng sợ người không yêu mình!
Trăng nằm soi bóng lung linh
Nông dân tát nước vô tình múc trăng!
Nhưng trăng chẳng nói, chẳng rằng
Vì thương mấy chữ ''chị Hằng, Nguyệt Nga''?
Trăng đi khắp cõi người ta
So đi, sánh lại, tìm ra điều này:
Thơ văn nước Việt rất hay:
Yêu trăng, giã gạo, khua chày ban đêm
Khi trăng ngấp nghé bên thềm
Tiếng chày giã gạo càng thêm nhịp nhàng!
Trăng nghiêng bên suối mơ màng!
Vầng trăng vàng úa vắt ngang lưng đồi!
Trăng là thục nữ, hoa khôi
Có trăng làm bạn, ''em ngồi quay tơ''
Trăng là thi hứng, nàng thơ
Cho người dân Việt trông chờ trăng lên...