TRẦN NGỌC TRÁC
BẠN BÈ XƯA
Ngày xưa cũng có bạn bè
Bạn cùng lớp, bạn hội hè vui chơi.
Một thằng cắt trọc đầu vôi
Một thằng liến thoắn đứng ngồi không yên.
Một cô bé mắt thật hiền
Tóc tết con rít làm duyên suốt ngày.
Một “ bà già” tuổi mười hai
Trở thành nữ tướng của bầy nhãi ranh.
Có đứa mũi thè lè xanh
Đòi làm chú rể xưng anh ngọt lừ.
Bạn bè xưa thật vô tư…
Vui ha hả. Buồn ử ừ ư… thật tình.
Giận nhau cũng dễ chóng quên
Thoắt trông đã thấy thòm thèm nhớ nhau.
Nhớ nhau dạm hỏi trầu cau
Mai này khôn lớn biết đâu tìm về.
Đà Lạt 01.I.2012
LÃNG ĐÃNG
TRÊN DÒNGHƯƠNG GIANG
Đò qua Đập Đá thì neo
Đá không còn đập những chiều mộ phu.
Ai còn duyên với căn tu
Cứ lần tràng hạt lên chùa Tây Thiên.
Ai chưa dứt nợ ưu phiền
Thì buông câu hát cung đình làm vui.
Khi Hàn Mặc Tử ngỏ lời
Cô gái Vỹ Dạ thành người tri âm.
Thầm duyên vẫn cứ duyên thầm
Ai che nón đợi cho lòng bâng khuâng.
Tưởng đi xa lại về gần
Trường Tiền sáu nhịp như vành môi nghiêng.
Ai lên Hòn Chén thì lên
Ai về Đập Đá xuôi thuyền cùng nhau.
Nhìn lên đỉnh Ngự trời cao
Trước tròn sau méo mà đau nhân tình.
Ngó sang cung điện hoàng thành
Ngỡ như cung nữ dạo quanh đền đài.
Ngỡ như áo mũ cân đai
Vẫn còn lũ lượt trong ngoài mà kinh.
Hương giang mãi mãi yên bình
Nén hương mụ dạy hóa thành dòng sông.
Đà Lạt 02.I.2012
Những chữ in nghiêng là các địa danh của Huế
KHÔNG AI
Trên đầu ta chẳng có ai
Dưới chân ta sặc một bầy tiểu nhân.
Quanh ta chỉ có thường dân
Sớm khuya bầu bạn xa gần có nhau.
Không ai cưỡi cổ đè đầu,
Ta là thượng đế rất giàu dài thời gian.
Lên rừng xuống biển lang thang
Một mình tìm chốn địa đàng riêng tây.
Hóa ra như thế mà hay
Thong dong ta dạo kiếp này tự do.
Đà Lạt 03.I.2012
CHỢ QUÊ
Chợ quê bán cả trời quê
Bán bưng buôn thúng đi về sớm hôm.
Chợ quê nào có thiệt hơn
Bà mua rổ cá, mẹ cầm bó rau.
Bó rau hái ở ruộng sâu
Con cá ông thả cần câu xuống hồ.
Chợ quê bán cả nhang thờ
Bán luôn ông Táo ngóng chờ hăm ba*
Chợ quê buôn bán thật thà
Chẳng ai lươn lẹo điêu ngoa bao giờ.
Chợ quê lều tạm tranh thưa
Mà lòng trải rộng bốn mùa gió reo.
Chợ quê cứ ngỡ là nghèo
Nghèo như quê chợ đuổi theo mệt nhừ.
Chợ quê bỗng hóa thành thơ
Như câu lục bát ngày xưa vỗ về.
Chợ quê bán cả trời quê…
Đà Lạt 9 h ngày 06.I.2012
*Theo tập quán xưa Ngày 23 tháng Chạp âm lịch hằng năm là ngày đưa ông Táo về trời. Ông Táo được làm bằng đất sét nung lửa.
TƯỞNG
Đã lâu không thấy em đâu
Tưởng như em đã …qua cầu gió bay.
Tan đêm thì có ánh ngày
Niềm tin lắm lúc lung lay không chừng
Tưởng như em vẫn tần ngần
Muốn yêu nhưng lại phân vân ngóng chờ
Em về trộn những câu thơ
Cho anh ngớ ngẩn đứng chờ ngày đêm.
Tưởng như trăng mướt nghiêng thềm
Động lòng những kẻ trốn tìm tình yêu.
Lung linh bóng ngã về chiều
Tưởng như gió thổi qua đèo dửng dưng…
Đà Lạt 10 h ngày 06.I.2012
DẠO CHƠI TRÊN HỒ TUYỀN LÂM
Một rừng xanh biếc Tuyền Lâm
Con thuyền lướt sóng giữa dòng ngẩn ngơ.
Thương cho những gã làm thơ
Thẩn thờ đuổi bóng chiều mưa rã rời.
Quỳ vàng rực sáng ven đồi
Đàn bò thơ thẩn ngắm trời bình yên.
Trông lên Thiền Viện oai nghiêm *
Áo vàng lẫn với một miền tịnh không.
Gió rung qua những tán thông
Nghe như Từ Thức động lòng trần gian.
Róc rách nước chảy suối tràn
Bụi trần len với nắng vàng trêu ngươi.
Sương chiều bảng lảng buông lơi
Nghe như câu hát giữa trời thông reo.
Tuyền Lâm nước vẫn trong veo…
Đà Lạt 11 h ngày 06.I.2012